Các thể loại
- Ẩm thực (1)
- Bạn bè tôi (25)
- Chuyên đề Marketing (19)
- Chuyên mục (2)
- Chuyên mục khác (14)
- Đoản thơ (45)
- Du lịch (22)
- Dzuidzui (30)
- Gallery (40)
- Msg offline (10)
- Suy ngẫm (51)
- Tình ca (24)
Saturday, January 12, 2008
Kỷ niệm, kỷ niệm và... kỷ niệm
.Một năm đã trôi qua, với biết bao kỷ niệm. Và khi một năm mới đến, bên cạnh những mong ước cho tương lai, không thể không có những khỏanh khắc cho kỷ niệm. Hội quán Văn Nghệ xin giới thiệu một đỏan văn rất hay về kỷ niệm trích từ blog của 1 bạn có nickname là BAMBI.
(Tranh sơn dầu _Bạch lan)
Những bài ca nói về ngọt ngào của tình yêu hay nhắc đến kỷ niệm. Những bài thơ viết về hạnh phúc cũng thường mang hình ảnh của quá khứ. Những tìm về con đường cũ, vết chân xưa. Công viên của thủa nào hò hẹn. Chiều Giáng Sinh lần đầu gặp gỡ ... Tất cả là kỷ niệm. Kỷ niệm là hình ảnh ghi lại những yêu thương đã buông cánh đậu xuống đời mình. Nhưng, cũng có những bài thơ buồn nhắc nhở một dòng nước mắt. Cũng có những nốt nhạc sầu âm vang một dang dở. Những nước mắt, những dang dở cũng là kỷ niệm. Như thế, kỷ niệm là con đường hai chiều: một lối xuôi hạnh phúc, một nẻo ngược đau thương.
Bài thơ cũ. Tấm hình xưa. Kỷ niệm và kỷ niệm. Tuổi học trò có kỷ niệm của sân trường. Tình bạn bè có kỷ niệm hờn vui. Tình yêu đôi lứa có kỷ niệm của thời lãng mạn. Tình vợ chồng có kỷ niệm của hôn nhân. Kỷ niệm ở khắp nơi. Ai ai cũng có kỷ niệm. Đã như thế, nơi nào có con người là nơi đó có kỷ niệm.
Kỷ niệm không bao giờ nhắc đến con người nhưng con người lại hay nhắc đến kỷ niệm. Kỷ niệm không bao giờ hiện hữu độc lập. Mặc dù con người tạo nên kỷ niệm nhưng sự yếu đuối của con người trước kỷ niệm là khi sinh ra kỷ niệm rồi thì mình lại bị kỷ niệm chi phối. Một khi kỷ niệm ra đời thì khó mà chối bỏ được sự có mặt của chúng. Và kỷ niệm lại có một quyền năng không ngờ: con người không giết chết được kỷ niệm, nhưng kỷ niệm lại có thể giết chết được con người.
Kỷ niệm là một gạch nối. Kỷ niệm là lối đi về mình có thể đến được với người và người có thể đến với mình trong không gian xa cách, trong thời gian chảy xuôi. Kỷ niệm là lối đi về, là sự nhắc nhở giữa con người. Đã là nhắc nhở thì tùy sợi giây liên hệ ấy thơ mộng hay vụng về, thân ái hay oán trách mà chúng ta có kỷ niệm đẹp hay buồn đau. Cái kỳ diệu và cũng là bi đát của con người là con người sống trong hiện tại nhưng lại có thể mơ ước tương lai và kéo cả quá khứ tới. Chính vì thế mà sống hiện tại, nhưng lại đau nỗi đau của quá khứ và lo nỗi lo của tương lai. Chính cái khả năng vượt thời gian này mới có kỷ niệm. Nếu không sống lại được quá khứ thì sẽ không có kỷ niệm. Do đấy, kỷ niệm có thể là hồng ân mà cũng có thể là ngục tù.
Vì khả năng có thể kéo quá khứ tới hiện tại nên người ta có thể đem những kỷ niệm đẹp năm xưa làm hành trang cho hôm nay. Và cũng có thể là ngục tù nếu kỷ niệm đó là những kỷ niệm buồn. Khổ nỗi, con người không thể chỉ sống hướng tới tương lai. Quá khứ đã làm nên đời mình, luôn luôn nhắc nhở mình. Cánh cửa thời gian và vật lý đã đóng kín, nhưng cánh cửa tâm lý của con tim chẳng chịu im lìm. Nó không ồn ào nhưng vẫn thẳm sâu. Khi quay về quá khứ, mình sẽ không sáng tạo được kỷ niệm nữa, mà chỉ nhìn ngắm kỷ niệm và để kỷ niệm tham dự vào đời mình mà thôi. Con người bất lực trước quá khứ. Nhưng quá khứ không hẳn là bất lực trước con người. Chẳng thể lẩn tránh được kỷ niệm thì chỉ còn lối đi đẹp nhất là hãy xây dựng những kỷ niệm đẹp.
Một cánh thư thăm bạn. Một món quà tặng nhau. Một dòng chữ cám ơn thầy cô dạy cũ. Đôi dòng thơ an ủi cho nhau. Đơn sơ nhưng đều là những kỷ niệm hồng có giá trị hạnh phúc dọc theo thời gian của một cõi lòng.
Có những kỷ niệm êm đềm cho nhau nụ cười thì cũng có nhiều kỷ niệm đã làm bao tâm hồn đau khổ, đưa dằn vặt câm nín đến đời nhau, hối tiếc phũ phàng, dọc theo thời gian còn lại của mình chỉ là nỗi đắng cay. Kỷ niệm là những hạt mầm đã gieo xuống hôm nay sẽ trổ sinh ngày mai. Có thể là quả ngọt, có khi là traí đắng. Trong thực tế, có phần đúng, nhiều người đã bất lực trước kỷ niệm đau đớn vì mình không thay đổi được sự kiện của quá khứ.
Một mùa Thu qua rồi là một mùa Thu không thể nào thêm một chiếc lá rơi. Kỷ niệm là kỷ niệm. Trọn Vẹn. Dứt Khoát. Kỷ niệm trong quá khứ ảnh hưởng đến hiện tại của ta. Sự khác nhau giữa một tâm hồn đã vượt thắng được những kỷ niệm thương tích dằn vặt là một cõi lòng đi tìm những kỷ niệm đẹp hơn, là một cõi lòng mở rộng cho một kỷ niệm mới. Mình không thể tránh được những kỷ niệm buồn đau. Nhưng mầu nhiệm của cuộc đời là mình có khả năng để mơ những kỷ niệm đẹp hơn và có khả năng sáng tạo những kỷ niệm mới. Khi đạt được những kỷ niệm đẹp hơn thì những kỷ niệm buồn trong quá khứ, không hẳn là mất, nhưng phai mờ. Khi chưa đạt được thì mình cũng đã trên đường đi tìm kỷ niệm đẹp, điều đó cũng có nghĩa là mình đang trên đường từ giã những quá khứ u uẩn.
Khó mà xóa nhoà đi những kỷ niệm. Kỷ niệm có thể hằn sâu đời đời. Bởi thế, gieo kỷ niệm đau buồn cho nhau là có thể hành hạ nhau cả một tương lai. Tặng nhau những kỷ niệm đẹp là sắm sẵn cho nhau bóng mát hạnh phúc trong những ngày sắp đến. Vì kỷ niệm có quyền lực như vậy, nên khi trao tặng nhau kỷ niệm, những kỷ niệm đó nên là những kỷ niệm đẹp. Kỷ niệm đẹp không phải là thành công trong vật chất mà là sự tươi mát của tâm hồn. Nói về hy vọng và đi sáng tạo những kỷ niệm đẹp hơn, thì chúng ta, một là đạt được, hai là chưa đạt được, chứ không bao giờ có nghĩa là không bao giờ đạt được.
Chúc người đọc bài này luôn có những kỷ niệm đẹp trong tâm hồn, và đừng để những kỷ niệm buồn trói buộc cuộc sống hiện tại của mình .
Chúc người đọc bài này luôn có những kỷ niệm đẹp trong tâm hồn, và đừng để những kỷ niệm buồn trói buộc cuộc sống hiện tại của mình .
Tùy bút (2)
Có lẽ là minh sẽ đạt thành sở nguyện với kế hoạch của mình. Tuy hơi buồn, nhưng sẽ lưu giữ lại những tình cảm thật trong sáng đẹp đẽ chưa bao giờ có. Cũng có thể là hoi ..crazy, nhưng biết làm sao được, đó là giải pháp tốt nhất cho cả hai, dù anh không muốn quyết định như vậy, mặc kệ luôn.
Hôm nay là một ngày làm việc rất hiệu quả và cũng rất vui vì những cuộc gọi của anh. Phải chăng vì khoảng cách không gian thật xa mới làm người ta nhận ra mình đủ gì và thiếu gì ? Chắc mình phải nấu chè đổi tên thôi, để nó thiếu hoài chắc không ổn rồi, hihi...Chỉ hy vọng rằng mọi chuyện sẽ bay đi một cách nhẹ nhàng, lắng đọng với dư âm _ để nhớ, để thương, và để ngày hôm qua vẫn là hành trang và động lực cho ngày mai đi tới một cách thảnh thơi và không gì vướng bận...
nnta
Subscribe to:
Posts (Atom)