Sunday, July 8, 2007

Thêm một...

Thêm một chiếc lá rụng
Thế là thành mùa thu
Thêm một tiếng chim gù
Thành ban mai tinh khiết
Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một lắm điều hay
Nhưng mà tôi cũng biết
Thêm một phiền toái thay
Thêm một lời dại dột
Tức thì em bỏ đi
Nhưng thêm chút lầm lì
Thể nào em cũng khóc

Thêm một người thứ ba
Chuyện tình đâm dang dở
Cứ thêm một lời hứa
Lại một lần khả nghi
Nhận thêm một thiếp cưới
Thấy mình lẻ loi hơn
Thêm một đêm trăng tròn
Lại thấy mình đang khuyết

Dĩ nhiên là tôi biết
Thêm một lắm điều hay.
(St)

Hoa phượng dưới những góc nhìn

Phượng tím

Con đường và em tôi

Nhật ký một ông chồng



Ngày … tháng … năm …

Mình dậy trong tiếng quét dọn rầm rầm và tiếng bát đũa loãng xoãng. Trời, mụ ấy đã thức. Chẳng nhìn cũng biết mặt mụ đang “sưng” lên, vì đêm qua mình về khuya. Cơ khổ, mới chỉ vài chai với anh em. Thân xác này đã hiến hết cho vợ con. Ôi, sao tôi không đập đầu vào gối chết quách đi ! Vừa đánh răng vừa liếc ra bàn, mụ đã dọn xong món cơm rang khủng khiếp, cũng đĩa cải chua tối qua. Nhục chưa! Đáng đời chưa? Không ăn thì đay nghiếng: “Đêm qua đi với con nào?”, mà ăn thì nước mắt trộn cơm. Làm người đã khổ, làm chồng còn khổ hơn. Hơ! cái em rót bia quán “Tím” xinh ghê,
Xuỵt!

Ngày … tháng … năm …

Ngồi ở cơ quan mà cứ như trên đống lửa. Tối nay anh em lại réo, phải nghĩ ra cớ gì đây. Những lý do như hội thảo, thăm bạn và sinh nhật sếp mình đã bịa nhiều, xài nữa mụ nghi mất. A! phải rồi, đi bác sĩ, cớ này chưa áp dụng bao giờ. “A lô, em à, anh thấy đau đầu, chắc không sao, em nhỉ? ... phải khám à .... kệ, khám làm gì …. chế là cùng … sao? Anh không chủ quan, nhưng anh thích về nhà … thôi, nhưng nếu em cương quyết thì anh đi, nhưng lão bác sĩ này ở xa lại đông khách, anh lại phải về khuya, đừng lo!”

Xong, hi hi! Thoát. Ôi thực ra mụ cũng dễ thương, chỉ có tội nói hơi nhiều và nấu đi nấu lại món thịt kho giả cầy và món gà ram mặn … ơ, em sinh viên thực tập vừa mới lướt qua, chân dài quá! Trời ơi, tôi già rồi. Tôi chết mất.

Ngày … tháng … năm …

Mình dắt xe ra khỏi nhà như một lão ở đợ, Ghi-đông là cặp sách cho con, yên sau là túi quần áo đi sửa, đằng trước là hai bịch xà bông. Còn đâu hình ảnh chàng trai dũng mãnh, chuyên gia vi tính, người đàn ông hào hoa sáu năm trước. Thôi, hình tượng mình có lẽ đã chết hẳn rồi. Gia đình đúng là cối xay, nghiền tất cả thú vui tuổi trẻ thành món cháo bèo nhèo.

Hôm nay mụ biệt phái mình đi sửa bếp gas. Không ngày nào mụ không giao một “nhiệm vụ bất khả” mặc dù mình không phải là “ Tôm-cờ-ru-đờ” còn mụ tất nhiên chẳng phải là “ Ni-kon-kít-man”. Hôm thì phải mua ký mắm năm ngàn (Trong khi toàn quốc đều bán sáu ngàn), hôm thì phải mua ký thịt bò mà về cân thấy ký mốt! Thôi để tôi đụng xe cho bà vừa lòng, gặp thằng bạn ở đầu ngã tư, nó giúi cho tờ thiệp cưới, thế là mình sắp toi hai trăm ,còn nó sắp toi cả cuộc đời. Mình muốn cản nó, rồi lại cười gằn: “Em dại thì cho em chết, anh hơi sức nào mà lo”

Ngày … tháng … Năm …

Gặp chai kem dưỡng da, tần ngần rồi quyết định mua cho mụ. Của đáng tội, chà mấy khi dám xài cho bản thân. Nhưng để cẩn thận mình phải bóc giá tiền đi và khai rẻ hai chục ngàn mới an toàn tuyệt đối.
Hôm qua, có một em mới về phòng. Sao mà trẻ trung xinh xắn thế, mình phải làm mặt “ngầu” cho oai, chứ trong lòng buồn bã quá, già rồi còn gì. À! Không, không già. Để tuần sau ta sẽ mời em đi ăn kem. Đúng đắn nhất thế giới, ôi, cái kính của tôi đâu rồi?

Thằng bạn tặng hai vé biểu diễn thời trang. Tối nay đi coi với mụ, phải nhớ đến phần áo tắm cần giữ bộ mặt cau có và dửng dưng. Nếu không thì lộ hết. Xuỵt! bên kia đường mới khai trương một thẩm mỹ viện, ra vào toàn loại nhiều mỡ ít nạc. Các bà ơi, tập làm gì, mát xa làm gì. Cứ phóng xe hò hét chồng như con mụ nhà tôi thì da thịt săn chắc ngay thôi.

Chủ nhật phải đưa mụ và con bé đi sở thú, chả hiểu sao mụ lại thích thiên nga, con bé thích gấu, còn mình chỉ thích đười ươi, có lẽ bởi nom nó có vẻ vô tư và khỏe mạnh, ơ, em vừa đi qua mặc áo hai dây. Nếu mụ mà mặc thì khá hơn, bờ vai trắng và tròn, ôi đàn ông, ôi lũ chồng, đứng núi này trông núi nọ, phó phòng vừa biếu chai rượu, thử nhấp một ngụm xem, khà, ngon, nhìn ảnh vợ con trên bàn, sao mà lung linh, hình ảnh mụ ấy đang cười!

Ngày … tháng … Năm …
(Nguồn Internet)

Bối rối


by Vũ Thị Huyền
Một nửa còn xanh biếc
Nửa kia lấm tấm vàng
Gió đầu cành se sẽ
Anh hay là thu sang?

Nghe tim mình khe khẽ
Như mùa hoa cúc về
Tay đã tràn gió bấc
Môi chưa tàn bưởi the

Thơm nhà ai giã cốm
Thì thầm suốt đêm trăng
Muốn xanh thành cốm lắm
Dẻo trong tay ai cầm

Như một mùa đang đến
Như một đêm sắp tàn
Cứ ngập ngừng câu hỏi
Anh hay là thu sang?

Bí mật mỗi con đường



by Bùi Chí Vinh

Chắc chắn là rất nhiều dấu chân đi qua
Chồng chất lên nhau làm người ta có tuổi
Anh chưa làm được gã gác - cửa - thời - gian
Gỡ các dấu chân để tìm sương khói

Chắc chắn là dưới những chiếc guốc, những đôi giày không biết nói
Các đôi lứa yêu nhau đã phát biểu ồn ào
Như anh đã dụi đầu vào vai em mệt mỏi
Thả lại trên đường đúng mười ngón xôn xao

Đã có cái hôn quá khứ rất nhiệm mầu
Cho vành môi hết thời kỳ tái mét
Đã thú nhận nhau những cuộc tình đầu
Cho hai gót chụm dần đêm vĩnh biệt

Chắc chắn là sẽ còn hoài dấu vết
Dấu ngón chân em, vết cứa anh mà
Và chắc chắn ở chỗ nào bí mật
Có ai tình cờ nhắc một ai xa .

Hai sắc hoa Tigôn


Hai Sắc Hoa Tigôn
by TTKH




Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương

Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
Dải đường xa vút bóng chiều phong
Và phương trời thẳm mờ sương cát
Tay vít giây hoa trắng chạnh lòng

Người ấy thường hay vuốt tóc tôi
Thở dài trong lúc thấy tôi vui
Bảo rằng: hoa giống như tim vỡ
Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi

Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
Cánh hoa tan tác của sinh ly
Cho nên cười đáp: Màu hoa trắng
Là chút lòng trong chẳng biến suy

Đâu biết lần đi một lỡ làng
Dưới trời đau khổ chết yêu đương
Người xa xăm quá, tôi buồn lắm!
Trong một ngày vui pháo nhuộm đường

Từ đấy thu rồi, thu lại thu
Lòng tôi còn giá đến bao giờ
Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ
Người ấy, cho nên vẫn hững hờ

Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời
Ái ân lạt lẽo của chồng tôi
Mà từng thu chết, từng thu chết
Vẫn giấu trong tim bóng một người

Buồn quá! Hôm nay xem tiểu thuyết
Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
Nhưng hồng, tựa trái tim tan vỡ
Và đỏ như màu máu thắm pha

Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
Một mùa thu trước rất xa xôi
Đến nay tôi hiểu thì tôi đã
Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi

Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
Người ấy sang sông đứng ngóng đò

Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng
Trời ơi, người ấy có buồn không?
Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
Tựa trái tim phai, tựa máu hồng

HAI SẮC HOA TIGÔN


The original version (Bản gốc):

Nếu biết rằng em đã có chồng
Trời ơi! Người ấy có buồn không ?
Có còn nghĩ tới loài hoa vỡ,
Tựa trái tim phai tựa máu hồng (TTKH)

The "Đời (c'est la vie)" reaction
Phản ứng của kẻ theo quan niệm “Đời là C’est la vie”:

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về lấy vợ thế là xong
Vợ anh không đẹp bằng em lắm
Nhưng cũng làm anh đỡ lạnh lòng.

The "Hopeless" reaction
Phản ứng của kẻ tuyệt vọng):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về tự tử thế là xong
Mộ anh cỏ dại vàng xơ xác
Khi viếng thăm em hiểu nỗi lòng.

The "Zoro" reaction (Phản ứng theo kiểu hiệp sĩ Zoro):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về luyện kiếm thế là xong
Kiếm anh sắc bén hơn em nghĩ
Sẽ chém trảm em trả hận lòng!

The "bankruptcy" reaction (Phản ứng của kẻ bị vỡ nợ):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Đường xa, Vegas anh cứ dzông
Visa, Master Card vào canh bạc
Vỡ nợ đời anh hận bóng hồng.

The "Kung-fu" reaction (Phản ứng theo kiểu con nhà võ)

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về luyện võ Lý Tiểu Long
Luyện thêm một cú liên hoàn cước
Để đá chồng em đêm động phòng.

The "Gourmet" reaction:

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tự tử thế là xong
Ruột, gan, phèo phổi lôi ra hết
Tặng kẻ vu qui nấu cháo lòng.

The "Revenge" reaction (Phản ứng theo kiểu báo thù):

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tát nước cạn dòng sông
Để cho đò cưới không qua được
Đừng có mà mong được động phòng.

The "Terrorist" reaction (Phản ứng của tên khủng bố):

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về tỉnh đội mượn cà-nông
Thục về hướng ấy 500 quả
Em ở quê chồng có ớn không?

Bắc Kỳ style:

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về chửi đổng giữa đám đông
Mẹ bố tiên sư nguyên dòng họ
Khốn kiếp sao mày dám bỏ ông!

Huế style:

Nếu biết rằng O đã có chồng
Tui về núi Ngự nhảy xuống sông
Sông sâu nước lạnh tui lại khớp
Tự tử mần răng cũng chẳng xong.

Nam Kỳ style:

Nếu biết rằng em đã có chồng
Mèn ơi! Em chê tui nhà nông
Ruộng nương nổi nóng tui đốt hết
Không gạo cho em đói rét lòng.

Ba Tàu style:

Nếu piết rằng lị đã có chồng
Ngộ về ngộ pán nốt Hồng Kông
Mang tiền ngộ đổ vào Chợ Lớn
Lời vốn đầu tư mát cái lòng.

The “hygienic” reaction (Phản ứng của người vệ sinh) :

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về tắm gội với xà bông
Tình thù ngày cũ, bay đi mất
Để kẻ sang sông khỏi chạnh lòng.

The "Ở dơ" style:

Nếu biết rằng em sắp có chồng
Anh về khỏi tắm thế là xong
Quần áo để nguyên cho trọn tháng
Kỷ vật tặng em đêm động phòng.

The “Drunkard” reaction (Phản ứng của người hay nhậu nhẹt):

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Anh về bắt vịt nhổ sạch lông
Tiết canh làm được vài ba đĩa
Mượn rượu cho nguôi vết thương lòng.

The “High-tech” reaction (Phản ứng theo kiểu công nghệ cao):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Dại gì mà nghĩ “Thế là xong!”
Email cứ viết, phone cứ gọi
Cũng có ngày em… ly dị chồng.

The “next generation” reaction (Phản ứng theo thế hệ sau):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về cưới vợ, kiếm thằng con
Mai này khi con trai anh lớn
Xúi lấy con em, rửa hận lòng.

The “Gangster” reaction (Phản ứng của tên du đãng):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về ẩn núp kế bờ sông
Đợi em qua đò sang bên ấy
Đón đường bắt cóc cũng bõ công.

The “Optimistic” reaction (Phản ứng của người lạc quan):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh mừng biết mấy, em biết không?
Bao năm quen biết, bao năm mệt
Tính gì cũng khổ mấy năm ròng.

The “Relieved” reaction (Phản ứng của người vừa được “xả hơi”):

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Không buồn, không giận chỉ ước mong
Đãi được chồng em nhậu một bữa
Để cám ơn chàng lãnh giùm công.

The “Released” reaction (Phản ứng của người vừa mới được “giải thoát”)

Nếu biết rằng em đã có chồng
Cho anh gặp chàng có được không?
Để anh hậu đãi chồng em đã…
…Rước giùm của nợ, lập đại công.

The “Cinema” reaction (Phản ứng theo kiểu xem phim)

Nếu biết rằng em đã lấy chồng
Anh về cưới đại mụ Hồng Kông
Vợ anh không đẹp bằng em lắm
Mà chỉ xêm xêm Chung Sở Hồng.

(nguồn Internet)
Xem tốt nhất ở độ phân giải 1024 x 768
Modified for 3-Column Layout by nhatbang