Quá nhiều ghen tuông làm cho tình yêu chết trong nghi ngờ
Quá nhiều giận dỗi làm cho tình yêu chết trong mệt mỏi
Quá nhiều nước mắt làm cho tình yêu chết trong đau khổ
Quá nhiều lãng mạn làm cho tình yêu chết trong ảo ảnh
Quá nhiều thực tế làm cho tình yêu chết trong toan tính
Quá nhiều đam mê làm cho tình yêu chết trong mộng mị.
Chỉ một chút, chỉ một chút thôi…
Một chút giận dỗi để thấy mình được vỗ về,
Một chút ích kỷ để biết mình thuộc về ai đó,
Một chút nước mắt để thấy mình không vô cảm,
Một chút hờn ghen để biết mình đang yêu thật nhiều
...
Các thể loại
- Ẩm thực (1)
- Bạn bè tôi (25)
- Chuyên đề Marketing (19)
- Chuyên mục (2)
- Chuyên mục khác (14)
- Đoản thơ (45)
- Du lịch (22)
- Dzuidzui (30)
- Gallery (40)
- Msg offline (10)
- Suy ngẫm (51)
- Tình ca (24)
Thursday, May 29, 2008
Sunday, May 25, 2008
Sống không là chờ đợi
Một câu chuyên có thật...
Bạn tôi mở ngăn tủ của vợ và lấy ra một gói nhỏ được gói kỹ càng trong lớp giấy lụa. Anh bảo: Đây không phải là một gói đồ bình thường, đây là một chiếc áo lót thật đẹp... Anh vứt lớp giấy bọc và lấy ra chiếc áo lót mịn màng, rồi nói: Tôi mua chiếc áo này tặng cô ấy vào lần đầu tiên chúng tôi sang New York, cách đây 8-9 năm nhưng cô ấy chưa bao giờ mặc! Cô ấy muốn dành cho một dịp nào đặc biệt, vậy thì hôm nay tôi nghĩ là dịp đặc biệt nhất rồi... Anh đến cạnh giường và đặt chiếc áo ấy cạnh những món đồ mà tí nữa đây sẽ được bỏ vào áo quan. Vợ anh vừa mới qua đời...
Quay sang tôi, anh bảo:
"Đừng bao giờ giữ lại một cái gì để chờ dịp đặc biệt cả... Mỗi ngày sống là một dịp đặc biệt rồi...".
Tôi suy đi nghĩ lại câu nói này và nó đã làm thay đổi cuộc đời tôi...
... Vì cho dù có nhiều việc vẫn phải chờ, thì cuộc sống không phải lúc nào cũng chờ ta.
Vì vậy,
Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn?
Sao phải đợi được yêu rồi mới đem lòng yêu người?
Sao phải đợi có một chỗ làm tốt mới bắt đầu công việc?
Sao phải đợi có thật nhiều rồi mới chia sẻ một chút?
Sao phải đợi thất bại mới nhớ đến một lời khuyên?
Sao phải đợi một nỗi đau rồi mới nhớ đến một lời ước nguyện?
Sao phải đợi có thời gian mới đem sức mình ra phục vụ?
Tôi ơi, sao phải đợi?
Bởi có thể rằng ta không biết ta sẽ đợi đến bao lâu.
Đã bao nhiêu lần ta chần chừ để rồi cơ hội vuột đi?
...Hãy làm những gì mà ta muốn, làm những gì ta cho là đúng.
Phải biết nắm lấy cơ hội, để đừng phải hối tiếc, tôi ơi!
Copy & paste
Bạn tôi mở ngăn tủ của vợ và lấy ra một gói nhỏ được gói kỹ càng trong lớp giấy lụa. Anh bảo: Đây không phải là một gói đồ bình thường, đây là một chiếc áo lót thật đẹp... Anh vứt lớp giấy bọc và lấy ra chiếc áo lót mịn màng, rồi nói: Tôi mua chiếc áo này tặng cô ấy vào lần đầu tiên chúng tôi sang New York, cách đây 8-9 năm nhưng cô ấy chưa bao giờ mặc! Cô ấy muốn dành cho một dịp nào đặc biệt, vậy thì hôm nay tôi nghĩ là dịp đặc biệt nhất rồi... Anh đến cạnh giường và đặt chiếc áo ấy cạnh những món đồ mà tí nữa đây sẽ được bỏ vào áo quan. Vợ anh vừa mới qua đời...
Quay sang tôi, anh bảo:
"Đừng bao giờ giữ lại một cái gì để chờ dịp đặc biệt cả... Mỗi ngày sống là một dịp đặc biệt rồi...".
Tôi suy đi nghĩ lại câu nói này và nó đã làm thay đổi cuộc đời tôi...
... Vì cho dù có nhiều việc vẫn phải chờ, thì cuộc sống không phải lúc nào cũng chờ ta.
Vì vậy,
Sao phải đợi đến lúc cô đơn mới nhận ra giá trị của một người bạn?
Sao phải đợi được yêu rồi mới đem lòng yêu người?
Sao phải đợi có một chỗ làm tốt mới bắt đầu công việc?
Sao phải đợi có thật nhiều rồi mới chia sẻ một chút?
Sao phải đợi thất bại mới nhớ đến một lời khuyên?
Sao phải đợi một nỗi đau rồi mới nhớ đến một lời ước nguyện?
Sao phải đợi có thời gian mới đem sức mình ra phục vụ?
Tôi ơi, sao phải đợi?
Bởi có thể rằng ta không biết ta sẽ đợi đến bao lâu.
Đã bao nhiêu lần ta chần chừ để rồi cơ hội vuột đi?
...Hãy làm những gì mà ta muốn, làm những gì ta cho là đúng.
Phải biết nắm lấy cơ hội, để đừng phải hối tiếc, tôi ơi!
Copy & paste
Sunday, May 11, 2008
Mother's Day 2008
Cam Ranh - Thang 04.2008
Subscribe to:
Posts (Atom)